Rachel Waters, 26 tuổi đăng lên Facebook tìm bạn trai mất tích, nhưng sau đó cô sốc khi biết anh ta đã có gia đình.

 

Waters làm trong lĩnh vực quản lý thương hiệu tại Thâm Quyến, Trung Quốc. Cô bắt đầu mối quan hệ với người bạn trai khi họ cùng nhau trải qua giai đoạn phong toả kéo dài và nghiêm ngặt do Covid-19 năm 2021.

 

Tuy nhiên, vào tháng 4/2022, bạn trai nói sẽ trở lại Anh để thăm gia đình và hứa sẽ quay lại. Nhưng chuyện đó đã không bao giờ xảy ra.

 

“Anh ấy đã về nhà (Norwich, Anh) vào đầu tháng 4 để thăm gia đình và dự kiến bây giờ sẽ quay lại Trung Quốc. Tuy nhiên, tôi không nhận được tin tức gì từ anh ấy gần đây và tôi lo lắng có điều gì đó đã xảy ra. Nếu có ai biết bất cứ điều gì, xin vui lòng liên hệ với tôi”.

 

Sau bài đăng, một người bạn của bạn trai cô đã viết: “Anh ấy đã có vợ con. Tôi thực sự cảm thông với bạn ngay lúc này! Bạn có vẻ chỉ như một người bạn gái của anh ấy ở Trung Quốc”.

 

girl-1-651

Sau khi xem các bình luận và biết rằng người đàn ông đã có gia đình ở Anh, Rachel đã chia sẻ một bức ảnh tự sướng trên Facebook hôm nay với chú thích: “Vâng, tôi đã biết tin”.

 

Rachel Waters nói rằng hoàn cảnh của cô là một sự “không may”.

 

Nhiều tài khoản trên mạng xã hội chia sẻ, họ thấy sốc khi biết rằng anh chàng đã có một gia đình bí mật ở Anh, trong khi một số người cười nhạo hoàn cảnh của cô. Một người bạn khác nói thêm: “Thật không vui chút nào cho cô ấy”.

 

Rachel, sinh ra ở Nam Carolina, Mỹ, cũng là một vlogger bán thời gian. Cô đã đăng tải “cuộc hẹn hò vui nhộn thất bại” trên kênh YouTube cá nhân. Tuy nhiên, sau đó cô gỡ bài đăng xuống vì cảm thấy xấu hổ cho người bạn trai sống hai mặt.

 

Đăng Dương - Vietnamnet (Theo Mirror)

 field-5065671  480

 

1. BẠN KHÔNG THỰC SỰ YÊU ĐỐI PHƯƠNG

 

Bạn thích có sự hiện diện của người ấy trong cuộc sống của mình, thích tất cả mọi thứ họ làm cho bạn và cả những cảm xúc họ đem lại. Bạn cho rằng họ là người phù hợp nhất dành cho mình mà chưa từng nghĩ rằng đối phương có vai trò gì trong cuộc sống của bạn. Dù biết cả hai không hợp nhau, bạn vẫn cố chấp lãng mạn hóa mọi hành động của họ.

 

Đôi khi, chúng ta nhầm lẫn giữa tình yêu và sự chiếm hữu. Yêu là khi chúng ta chấp nhận con người thật của đối phương, đồng thời mong họ trở nên tốt hơn từng ngày. Tình yêu không có chỗ cho sự oán hận hay ghen tị, tình yêu đòi hỏi chúng ta phải kiên nhẫn, biết thấu hiểu, hy sinh và cùng nhau vun đắp tình cảm. Tình yêu của chúng ta đều là tình yêu có điều kiện. Đó là lý do bạn không thể hy vọng đối phương có tình cảm với mình khi mà ngay chính bạn cũng không thực sự yêu thương họ.

 

2. BẠN LIÊN TỤC Ở TRONG MỐI QUAN HỆ KHÔNG LÀNH MẠNH

 

Những tổn thương trong quá khứ do ảnh hưởng từ gia đình hoặc từ các mối quan hệ trước có thể khiến quan điểm tình yêu của bạn bị sai lệch. Do thiếu vắng tình yêu thương, bạn sẽ trở nên ích kỷ hoặc luôn cố gắng làm hài lòng người khác để có được trái tim họ. Bạn không tin vào một tình yêu đơn thuần mà cho rằng bản thân phải trải qua đau đớn, phải nỗ lực thì mới có được tình yêu đích thực. Có lẽ đó là lý do bạn luôn cảm thấy an toàn khi ở trong một mối quan hệ với người không yêu mình.

 

ly-do-ngung-yeu-nguoi-khong-yeu-minh

 

3. BẠN KHÔNG YÊU BẢN THÂN 

 

Nếu bạn đang cố gắng tìm kiếm tình yêu từ người khác trong vô vọng, điều đó cho thấy bạn không biết cách yêu bản thân mình. Thay vì dành thời gian chữa lành vết thương trong lòng, bạn lại chạy theo người khác để tạm thời quên đi nỗi đau hiện tại. Thế nhưng, khi đã thành công chiếm được tình cảm của đối phương, bạn sẽ nhanh chóng cảm thấy nhàm chán và quay đi tìm niềm vui mới. Cuối cùng, chẳng những bạn không thể có được những điều mình mong muốn: một tình yêu chân thành, cảm giác thuộc về, một mối quan hệ đúng nghĩa mà còn khiến bản thân ngày càng mệt mỏi.

 

4. BẠN SỢ BỊ TỔN THƯƠNG

 

Bạn tự tạo cho mình lớp vỏ bọc bên ngoài để không ai có thể làm tổn thương đến mình. Điều đó không có nghĩa là bạn không muốn yêu, chỉ là bạn lo sợ mình sẽ lựa chọn sai người hoặc bị người mình yêu bỏ rơi. Bạn luôn hết lòng với mọi người, dành tình cảm sâu đậm cho người khác, có lẽ đó là lý do bạn cảm thấy mình không đủ dũng cảm để đối mặt với những nỗi đau và mất mát. Thế nhưng, để có được một tình yêu chân thành, bạn cần phải học cách trưởng thành và phát triển lòng tin với mọi người.

 

5. BẠN KHÔNG MUỐN Ở TRONG MỘT MỐI QUAN HỆ NGHIÊM TÚC

 

Bạn lựa chọn yêu người không yêu mình vì bạn thích cảm giác theo đuổi người khác. Điều này không có nghĩa là bạn khước từ một tình yêu chân thành, chỉ là bạn vẫn muốn ưu tiên sự tự do của mình. Có thể hiện tại đối với bạn, tình yêu không quan trọng. Bạn không cần được đắm chìm trong cảm giác hạnh phúc mỗi ngày, bạn chỉ cần có một người ở bên cạnh để xua tan cảm giác cô đơn khi chỉ có một mình. Có lẽ chỉ khi bạn cảm thấy thoải mái với bản thân mình, bạn mới có thể mở lòng đón nhận tình yêu và sẵn sàng cho một mối quan hệ ràng buộc. 

 

LÀM THẾ NÀO ĐỂ THOÁT KHỎI TÌNH TRẠNG YÊU NGƯỜI KHÔNG YÊU MÌNH?

 

woman-6795381 1280

 

  • Học cách yêu bản thân thay vì tìm kiếm tình yêu thương từ người khác.
  • Chỉ so sánh bản thân với phiên bản của ngày hôm qua, đừng so sánh mình với người khác.
  • Dành thời gian khám phá sở thích của chính mình.
  • Dành thời gian với những người yêu thương bạn.
  • Luôn cố gắng để hoàn thiện bản thân.
  • Viết ra suy nghĩ của mình để điều chỉnh cảm xúc cá nhân.
  • Hãy cho đi một cách chân thành mà không mưu cầu người khác phải đáp lại.
  • Tập tha thứ cho bản thân về những sai lầm đã qua.
  • Biết ơn nhiều hơn để cảm nhận được hạnh phúc từ cuộc sống.
  • Tìm hiểu về thuyết gắn bó (attachment theory) để đưa ra lựa chọn đúng đắn và cải thiện các mối quan hệ hiện tại.

Có nhiều lý do khiến chúng ta mắc kẹt trong những mối quan hệ không lành mạnh, để rồi cuối cùng đưa ra lựa chọn ở bên một người không yêu mình. Để thoát khỏi tình trạng này, bạn cần phải xác định được những tổn thương bên trong để tìm ra cách chữa lành, đồng thời học cách yêu thương, trân trọng bản thân nhiều hơn. Hãy nhớ rằng, bạn luôn xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất. 

 

Elle

12/10/2021 - 19:10

VẪN TIN VÀO TÌNH YÊU!

Những ngày này, ngồi đọc tin về công chúa Nhật Bản và câu chuyện về cái đám cưới ồn ào nhất lịch sử, người ta mới tự hỏi: Có chăng tình yêu chân thành vẫn tồn tại trên đời này?

 

116.CONGCHUA1 

Rồi lại tự hỏi: Hay vì cô ấy là công chúa nên chẳng phải lo xa cho đoạn đường phía trước, Hoàng gia đâu thể để cốt nhục của mình  phải chịu bất hạnh? Rất nhiều câu hỏi đã và đang được đưa ra xung quanh chuyện tình đặc biệt này.

 

Giữa thời đại con người sống với nhau một cách đầy thực dụng, toan tính và đề phòng, câu chuyện của công chúa Mako - Nhật Bản làm sáng bừng lên thứ tình yêu đầy bản năng, lòng chân thành và sự trong sáng hiếm có.  

 

Sinh ra trong gia đình Hoàng tộc, sở hữu dung mạo xinh đẹp cùng học thức không kém cạnh ai, lẽ ra Mako có thể sánh đôi với bất cứ người đàn ông trong mơ nào của mọi cô gái trên khắp đất nước Nhật Bản. Thế nhưng cô quyết chung thuỷ với tình yêu và sự lựa chọn của mình, vô cùng kiên trì với vị hôn phu... bị cả gia đình phản đối!

 

116.CONGCHUA0

 

Kei Komuro là một chàng trai công sở bình thường, lại còn sinh trưởng trong một gia đình đầy những quan hệ rắc rối, thậm chí mẹ anh ta còn vi phạm pháp luật... trong khi Hoàng gia Nhật vốn nổi tiếng khắt khe. Nhắc đến chuỗi các bê bối của gia đình Komuro, một quan chức của Cơ quan nội chính Hoàng gia Nhật Bản thốt lên: Không có gì để bình luận! 

 

Từ việc túng thiếu về tài chính, vỡ nợ, gian lận tiền trợ cấp của nhà nước... Không riêng Hoàng gia, hàng loạt các cuộc biểu tình của người Nhật cũng diễn ra để phản đối hôn sự đặc biệt này.

 

116.CONGCHUA2

 

Một đám cưới bị hoãn những 4 năm liền.

Một gia đình không có... dấu hiệu kết thúc các chuyện bê bối.

Một tương lai không hề sáng sủa khi công chúa liên tục bị dân chúng cho rằng chàng trai ''số đỏ'' kia rốt cục chỉ muốn đào mỏ nhà vợ. Họ liên tục công kích và mỉa mai gia đình nhà trai.

 

Để ''minh chứng'' cho sự ''trong sáng'' của nhà chồng tương lai, Mako cũng từ chối nhận số tiền hồi môn 150 triệu Yên Nhật (1.35 triệu USD). Thậm chí, cô sẽ phải từ bỏ tước vị Công chúa để sống một cuộc sống trong thân phận thường dân!

 

116.CONGCHUA3

Quả là một câu chuyện đáng để dõi theo!

 

Cỏ 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không hiểu sao mà tôi thích chữ “thương” hơn chữ “yêu”. Nếu chữ “yêu” nghe nồng nàn, da diết thì chữ “thương” nghe khép nép hơn, nhưng lại có gì đó nhẫn nại, có gì đó dõi theo, có gì đó âm thầm mà bền bỉ.

Cớ sao mà cùng một nghĩa, là “thương” mà không phải “yêu” lại luôn được đặt cạnh “nhớ” tạo thành “nhớ thương”. Phải chăng vì trong một chữ “thương” thôi đã bao hàm muôn nỗi nhớ. Chữ “thương” chân chất không phân chia. Người vẫn than “yêu đơn phương” ít nghe ai trách “thương đơn phương”.

Thương là thương thôi…

Chữ “thương” nghe quảng giao và rộng rãi.

Thương mẹ, thương cha, thương cô thầy, bè bạn, anh chị em. Là thân thương.

Ta dùng từ “thương” cho cả người xa lạ, không quen. Nói chung là thương người.

Thương cho cả “người thương” mong nhớ.

Chữ “thương” nói ra nghe nhẹ nhàng, trong veo mà muôn vàn ý nghĩa.

Tình thương phải chăng vì thế vẫn bền chặt hơn tình yêu.

Ánh mắt người tình cờ chạm phải dáng hình của ta từ bên kia căn phòng và người mỉm cười. Khao khát có gì nhiều! Chỉ cần nhìn người qua lớp kính cửa, thấy ai đó đang say sưa với công việc của mình, thậm chí chẳng thèm chú ý đến ta. Nhưng ta thương người, cứ mãi đứng đó ngóng trông.

Tôi thương một người, thương cả cái nói, cái cười, từng cách ngắt câu nhả chữ khi nói chuyện. Câu chuyện đôi khi cứ xoay vần, lặp đi lặp lại chỉ chừng đó. Thương một người, ta chưa bao giờ chán nghe nhau bằng tất cả giác quan và trái tim mình.

Thương một người, thương càng thêm thương khi sau giọng nói vui tươi kia, tôi nhìn ra trong ánh mắt sự mệt mỏi nhuốm màu. Tương lai rồi sẽ đi đến đâu, người rồi thì sẽ ra sao, tôi sẽ ra sao, chúng ta sẽ ra sao? Vì đời luôn biến động và thỉnh thoảng xám ngoét, vì tương lai thật khó nói, ta lại càng thương nhau.

Tôi thương một người. Thương nhiều đến mức, bạn bè vẫn hỏi: “Coi chừng bị yêu!”. Tôi vẫn cười và bảo: “Không yêu được. Thương, thương lắm, thương trên cả yêu”. Như thế, tôi chỉ thương thôi, không phải yêu. Thương đến tận cùng một người mình không chọn để yêu đương. Tôi thương một người theo kiểu không thương để mưu cầu tình yêu lứa đôi, không thương để người thương mình lại, không thương để người ta thuộc về mình.

Nó vừa lặng lẽ, vừa trông theo, vừa khắc khoải, vừa khao khát, vừa đợi mong. Nhưng nó bình yên hơn tình yêu, bởi chúng tôi chẳng bao giờ thuộc về riêng nhau, không chiếm hữu, không đòi hỏi, không thêm nữa… Chỉ cần ngồi cạnh nhau, chỉ cần tôi bước vào căn phòng và bắt gặp dáng lưng người, chỉ cần nhìn vào mắt nhau và người nói: “Mọi thứ vẫn ổn!”. Tôi thương một người chỉ cần có vậy, nên người luôn cho tôi một cảm giác đủ đầy an yên.

Vẫn là thương một người…

Tôi đã biết trong đời có thứ tình cảm gần như là yêu, nhiều hơn cả yêu mà không phải là yêu. Nó trong lành và yên bình, thanh khiết và chân thành như một vạt nắng sớm chiếu qua giọt sương. Tôi chưa biết định nghĩa nó thế nào, cũng chẳng biết bao nhiêu người dành cho nhau thứ tình cảm lạ kỳ như thế nên chỉ có một chữ “thương” muôn nghĩa mới đủ sức gói gọn tất cả.

Chưa biết được là còn đủ sức thương một người được thêm bao lâu. Chữ “thương” dắt tôi đi qua những ngỡ ngàng, những thất vọng, những trách móc rồi chấp nhận. Tôi thương một người, thương cả cái xấu xa, yếu đuối. Chẳng có gì là vĩnh cửu, và rồi sẽ có lúc phải lụi tàn. Nhưng thêm một ngày thôi, cũng đáng để “thương nhau”.

Loaz Kim | coocxe.com

Hôm qua, tôi đã ly hôn vợ. Khoảnh khắc bước chân vào Tòa, tôi tràn đầy niềm vui bởi từ giờ sẽ không bao giờ phải nghe người phụ nữ này cằn nhằn nữa. Tôi có thể thản nhiên hút thuốc hoặc đi nhậu với bạn bè, về nhà không còn nhìn thấy khuôn mặt cau có và già nua của cô ấy.

Mặc dù bố mẹ tôi không đồng ý việc ly hôn và nói rằng thật đáng thương cho hai đứa trẻ, nhưng tôi đã chịu đựng nhiều năm rồi và không thể tiếp tục được nữa. Đối với các con quả thật tôi có lỗi, nhưng đều đặn đóng tiền sinh hoạt hàng tháng, chúng sẽ vẫn yêu tôi và mang họ của tôi.

Sau khi ly hôn, tôi hẹn vài người bạn đi uống bia. Họ đều ghen tị khi biết tôi bây giờ rất rảnh rỗi. Một trong những người bạn nhận được cuộc gọi từ vợ khi anh ta vừa ăn được nửa bữa cơm, hỏi khi nào về nhà. Một người khác nhận được điện thoại từ đứa con, nói rằng đợi bố về để cùng giải bài tập.

Lúc chưa ly hôn, vợ cũ chắc chắn sẽ gọi điện cho tôi, hỏi vài câu ngớ ngẩn với giọng điệu tức giận. Mỗi lần như vậy tôi chỉ đáp vài câu chiếu lệ rồi dập máy. Nhưng bây giờ thì khác, tôi đã tự do, sẽ chẳng ai gọi điện làm phiền và cũng chẳng ai nhắn tin giục về.

Thật sự, có vài giây trong buổi tối đó, tôi có cảm giác người từng ở bên cạnh mình không còn nữa. Nhưng ngay sau đó, cảm xúc này bị tôi lãng quên, và dự định sẽ uống rượu với bạn bè cả đêm. Nhậu đến 1h sáng tôi bắt taxi về , trời đã tối và trong nhà không có ánh đèn, tôi vô thức gọi tên “vợ” và chợt nhận ra mình đã ly hôn. Tôi nằm trên giường, khát khô cổ và muốn uống một cốc nước nhưng chẳng ai rót nước cho. Tôi định đi tắm, nhưng không tìm thấy bộ đồ ngủ của mình.

Hôm sau tôi ngủ một giấc đến 10h sáng, mở mắt ra thấy căn phòng im ắng khủng khiếp, không ai gọi tôi dậy ăn sáng. Tôi đứng dậy và đi vào bếp, nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Trong tủ lạnh có thịt bò và vịt, tất cả các món yêu thích , nhưng không ai chế biến giúp tôi bây giờ. Cuối cùng tôi chọn một gói mì ăn liền. Không còn ai ngăn cản chuyện ăn đồ nhanh không tốt cho sức khỏe nữa.

Trong nhà im ắng, không một tiếng động nào.

Sau khi ăn no, tôi nằm trên ghế sofa, vô tình nhặt được bài kiểm tra của con gái thứ hai rơi ở gầm ghế. Tôi mở ra xem mới biết con mình đã học tới lớp 5, phía dưới bài kiểm tra có chữ ký của vợ cũ.
Lần đầu tiên tôi phát hiện ra vợ mình làm tất cả những việc trong gia đình này.

Mới 24 giờ kể từ khi ly hôn, tôi cảm tưởng đã trải qua một tuần. Đây rõ ràng là nhà của mình, tuy sống ở đây nhưng luôn cảm thấy mọi thứ đều xa lạ.

Tôi không thể tìm thấy bộ quần áo muốn mặc, không nhớ cái bấm móng tay ở đâu. Khăn giấy vệ sinh không còn nữa, cũng chẳng biết tìm ở đâu để thay thế. Căn bếp cũng trở nên xa lạ, đã không còn mùi thơm nữa. Sàn phòng ngủ bẩn nhưng tôi chẳng muốn động tay chân.

Đột nhiên tôi cảm thấy mình đã trở thành “đồ bỏ đi”, chẳng biết làm gì ngoại trừ việc đi làm. Tôi thực sự hối hận, chỉ 24 giờ sau ly hôn, tôi bắt đầu nhớ những ngày tháng bên vợ.

Trước đây, tôi luôn nghĩ làm phụ nữ thật dễ dàng, đàn ông kiếm tiền nuôi gia đình mới khó nhưng giờ tôi mới phát hiện vợ mình không sống dễ dàng chút nào. Cô ấy phải làm việc không kém gì đàn ông với những công việc không tên.

Tôi thấy vợ mình già nhanh chóng, đôi khi chế nhạo cô ấy là “vợ béo” nhưng không biết lý do vì sao lại vậy. Đó là vì cô ấy ăn uống đạm bạc và không bao giờ mua các sản phẩm chăm sóc da đắt tiền, chăm chút cho bản thân.

Tôi từng không thích vợ mình cằn nhằn, nhưng giờ mới hiểu đó là cách làm của nhiều phụ nữ quan tâm tới chồng. Cô ấy dặn tôi không được hút thuốc, không nghe điện thoại khi lái xe và không uống quá nhiều rượu vào ban đêm. Cái nào trong số này không phải vì lợi ích của tôi?

Trên đời này thứ không mua được chính là thuốc hối hận. Có những người chỉ biết quý giá thứ gì đó khi đã mất đi. Thật nực cười, tôi phát hiện ra mình thuộc loại người này.

Tôi nhớ khi mới kết hôn, vợ cũ chỉ là một cô gái mỏng manh và dịu dàng. Sau này, khi sinh con, nghe cô ấy hét lên đau đớn trong phòng sinh, lúc đó tôi tự nhủ mình phải dành cả cuộc đời để bảo vệ và nâng niu vợ. Nhưng bao năm rồi tôi không cho cô ấy được sống một ngày thoải mái, có khi công việc không suôn sẻ, về đến nhà là tôi phải xả hơi vào vợ, dẫn đến cãi vã triền miên.

Tôi thấy trên mạng có câu: Đàn ông bất tài thích quát mắng vợ.

Tôi từng ghét và phản đối câu nói này, bây giờ nghĩ lại, có lẽ tôi quá bất tài, không thể cho cô ấy và hai đứa con điều kiện sống tốt . Đôi khi cô ấy vu vơ nói kiếp sau sẽ không muốn trở thành phụ nữ, giờ thì tôi mới hiểu.

Chỉ một ngày sau ly hôn, tôi phát hiện ra trong gia đình có quá nhiều việc đều do cô ấy làm. Không phải ngày một ngày hai mà là hơn mười năm rồi, tôi cũng tự hỏi bản thân ngoài việc kiếm tiền cho gia đình, mình còn làm được gì nữa không?

Tôi không nấu ăn, không giặt quần áo, thậm chí không buồn vò đôi tất bẩn cũng như chưa bao giờ đi đổ rác. Tôi cũng không kèm bài tập về nhà cùng con và chưa khi nào đưa con đến trường. Ngay cả khi bố mẹ tôi bị ốm, vợ cũng là người phải chăm sóc.

Cô ấy ăn uống đạm bạc và không bao giờ chịu mua những thứ đắt tiền, nhưng lại rất hào phóng với tôi, vì sợ chồng mất mặt bên ngoài. Cô bận rộn nhất khi gần đến Tết, không chỉ dọn dẹp nhà cửa mà còn chuẩn bị những bữa cơm thịnh soạn.

Và bây giờ, tôi đã ly hôn với cô ấy.

Tôi từng nghĩ ly hôn nhất định sẽ tìm được người khác tốt hơn, trẻ trung hơn. Nhưng soi gương thấy cái bụng bia nhô cao và mái tóc thưa dần, có lẽ chẳng còn ai yêu tôi như cô ấy từng yêu.

Cuộc đời của một người phụ nữ, kể từ khi kết hôn, giống như dành những năm tháng đẹp nhất của mình cho một người đàn ông. Điều một người đàn ông cần là bảo vệ, cưng chiều và coi vợ như một công chúa nhỏ.

Giờ tôi đã hiểu chân lý này, nhưng mọi thứ đã quá muộn.

Nếu ông trời cho tôi một cơ hội, tôi sẽ không bao giờ cãi nhau với cô ấy nữa, và cũng không nói câu “ly hôn” một cách bốc đồng.

Mù Tạt | coocxe.com

vnuk-symbol-only-official-800x237 

 tpbank chuyen tien du hoc nhanh gon

 

GÓC THƯ GIÃN

Bạn có thông tin gì mới không? 

 

Fantastic Beasts: The Secrets of Dumbledore

momo-upload-api-210419151712-637544422321043276

momo-upload-api-201117163723-637412278438989473

momo-upload-api-210422152215-637547017356872242

 

momo-upload-api-210419164756-637544476760164339

BOOKING BÁO CHÍ - TRANG TIN - MXH   


 

LOGO-TONGHOP

©SpotlightVietnam2020 


 279/GP-BTTTT cấp ngày 13-05-2021 

Cơ quan chủ quản: Công ty Truyền thông Spotlight Vietnam

 Địa chỉ: 156 Chiến Thắng, P9, Q.Phú Nhuận, Tp.HCM 

Chịu trách nhiệm nội dung: Trần Nguyên Thảo 

Hotline: 0345 700 300

Liên hệ hợp tác - bảo trợ truyền thông

[email protected]